Không chỉ thể hiện sự tự do trong sáng tác, tác dụng của thể thơ tự do còn nằm ở khả năng tạo ra điểm nhấn độc đáo về hình thức nghệ thuật khiến bài thơ trở nên hấp dẫn hơn về mặt thị giác và cảm nhận. Khi không bị bó buộc bởi số câu cố định hay luật bằng trắc, nhà thơ có thể linh hoạt sử dụng dấu ngắt dòng, khoảng cách giữa các câu, hay cả sự gãy nhịp để tăng hiệu quả biểu đạt. Điều này giúp người đọc cảm nhận được nhịp điệu của bài thơ như một nhạc điệu tự nhiên, phù hợp với nội dung và ý nghĩa mà tác giả muốn truyền tải. Việc sử dụng thể thơ tự do cũng khơi gợi về mặt thị giác một cách sáng tạo qua bố cục độc đáo, khiến từng câu thơ không bị rập khuôn mà mang nét nghệ thuật riêng biệt. Nhờ tác dụng của thể thơ tự do, các nhà thơ có thể khai thác tối đa sức mạnh của ngôn ngữ, biểu đạt những rung cảm nội tâm phức tạp mà các thể thơ truyền thống khó có thể diễn đạt hết được. - Thơ tự do là thể thơ không quy định số tiếng trong mỗi dòng thơ và số dòng trong mỗi khổ thơ. - Thơ tự do có thể có vẫn hoặc không vẫn. Khi có vần, cách giao vần trong bài thơ tự do rất linh hoạt: vần chân hoặc vần lưng, vần liền hoặc vần cách. Thể thơ tự do là một trong những yếu tố then chốt góp phần vào sự phát triển đa dạng của phong cách thơ ca hiện đại Việt Nam. Tác dụng của thể thơ tự do thể hiện qua việc cho phép nhà thơ tự do điều chỉnh hình thức sao cho phù hợp với phong cách riêng, từ nhẹ nhàng, trữ tình đến dữ dội, phóng khoáng. Sự linh hoạt trong cấu trúc và âm điệu giúp nhà thơ không bị giới hạn trong khuôn khổ, khơi mở những sắc thái biểu cảm mới mẻ, từ đó nâng cao giá trị cá nhân hóa trong từng tác phẩm. Khi thể thơ tự do trở thành một công cụ nghệ thuật đa năng như vậy, nó còn thúc đẩy sự đa dạng trong sáng tác, giúp mỗi nhà thơ xây dựng một nét riêng biệt, tạo nên bản sắc độc đáo đóng góp vào sự đa màu sắc của nền thơ ca đương đại. Tác dụng này làm cho thể thơ tự do vừa là không gian sáng tạo vừa là dấu ấn cá nhân quan trọng của người làm thơ. Tác dụng của thể thơ tự do Thơ tự do sử dụng các biện pháp nghệ thuật như: nhân hoá, trùng điệp, liệt kê, lặp từ,… qua các khổ thơ mà không cần phải tuân theo bất kỳ quy tắc nghiêm ngặt nào về nhịp điệu, cách gieo vần, số câu, số chữ,… như thơ truyền thống ...