Di cư lao động là hiện tượng phổ biến tại các tỉnh nghèo nhất Việt Nam khi người dân phải rời quê hương tìm việc làm ở các khu vực phát triển hơn. Việc này vừa có mặt tích cực vừa gây ra nhiều thách thức cho phát triển địa phương. Mặt tích cực là nguồn kiều hối chuyển về giúp cải thiện đời sống gia đình, hỗ trợ đầu tư giáo dục và xây dựng cơ sở hạ tầng. Tuy nhiên, sự ra đi của lực lượng lao động trẻ cũng dẫn đến thiếu hụt nhân lực và giảm tiềm năng phát triển kinh tế tại chính tỉnh nghèo. Khi nghiên cứu về tỉnh nào nghèo nhất Việt Nam, cần lưu ý đến ảnh hưởng của dòng di cư này nhằm xây dựng chính sách phát triển phù hợp giúp giữ chân nhân tài và tạo dựng môi trường sống tốt hơn cho người dân tại địa phương. Theo chỉ số GRDP bình quân đầu người TOP 10 tỉnh , thành nghèo nhất Việt Nam bao gồm: Thái Bình, Hà Giang, Điện Biên, Nghệ An, Cao Bằng, Bắc Kạn, Phú Thọ, Bến Tre, Quảng Ngãi, Sơn La. Có thể thấy các tỉnh tập trung hầu hết tại vùng Trung du và miền núi phía Bắc, đây cũng là vùng có thu nhập thấp nhất cả nước. Đa dạng hóa sinh kế là chiến lược quan trọng để giảm nghèo và nâng cao đời sống ở các tỉnh nghèo nhất Việt Nam. Qua khảo sát thực tế, nhiều vùng miền núi đang dần thay đổi từ sản xuất đơn thuần nông nghiệp sang kết hợp với các hoạt động khác như chăn nuôi, trồng cây ăn quả, làm thủ công mỹ nghệ và phát triển du lịch cộng đồng. Mô hình này giúp bà con nông dân có thêm nguồn thu nhập, giảm phụ thuộc vào mùa vụ và rủi ro thời tiết. Khi áp dụng hiệu quả, đa dạng hóa sinh kế không chỉ góp phần giảm tỷ lệ nghèo mà còn tạo ra nền tảng bền vững cho phát triển kinh tế xã hội trong tương lai. Điều này rất quan trọng khi chúng ta tìm hiểu về tỉnh nào nghèo nhất Việt Nam, bởi thực tế cho thấy những nơi đa dạng hóa sinh kế tốt có cơ hội thoát nghèo nhanh hơn. Tỉnh nào đang có tỷ lệ hộ nghèo cao nhất cả nước? Căn cứ theo Phụ lục I ban hành kèm theo Quyết định 134/QĐ-BLĐTBXH năm 2024 thì tỉnh Hà Giang là tỉnh có tỷ lệ hộ nghèo cao nhất cả nước.